Behzad, một kỹ sư thành phố tự mãn, đến một ngôi làng nhỏ của người Kurd ở vùng nông thôn Iran với nhiệm vụ giám sát tình trạng sức khỏe của một người thân đang cận kề cái chết. Anh mang theo sự xa cách và thái độ tự cao, không quan tâm đến văn hóa hay cuộc sống của những người dân nơi đây. Tuy nhiên, khi ngày tháng trôi qua, Behzad buộc phải đối diện với lối sống mộc mạc, đầy ý nghĩa của người dân địa phương.
Ban đầu, anh cảm thấy bực bội với những phong tục và sự chậm chạp của làng quê, nhưng dần dần, từng khoảnh khắc nhỏ nhặt – từ những cuộc trò chuyện với những người dân đến những khung cảnh thiên nhiên yên bình – đã khiến anh bắt đầu nhìn nhận cuộc sống khác đi. Qua quá trình gắn kết với cộng đồng và chứng kiến sự giản dị, đoàn kết của họ, Behzad trải qua một cuộc hành trình nội tâm, từ bỏ sự thờ ơ và kiêu ngạo để tiếp nhận lòng trắc ẩn, sự hiểu biết, và tình yêu đối với cuộc sống đơn sơ nhưng sâu sắc của người dân làng.
Sự chuyển biến của Behzad không chỉ đến từ việc anh quan sát, mà còn từ chính những khó khăn và trải nghiệm cá nhân mà anh đối mặt trong ngôi làng này. Anh nhận ra rằng sự hòa nhập không phải là điều dễ dàng, nhưng lại cần thiết để thay đổi thái độ và tìm ra những giá trị thật sự của cuộc sống.